Tôi và Bóng ở một khác sạn bên hông thành nội . Sáng sớm khoảng 6 giờ bắt đầu đi chụp hình bên ngoài , sau đó mới vô trong .
Cửa Hiển Nhơn
Cửa Hiển Nhơn nằm ở phía Đông của Hoàng Thành, dành cho quan lại, nam nhân ra vào Hoàng Thành. Cửa Hiển Nhơn được xây dựng vào năm 1805, dưới thời vua Gia Long. Đến thời Minh Mạng, vào năm 1833, cửa được gia công phần trang trí đắp ghép mảnh sành. Đến thời Khải Định lại được trùng tu thêm một lần nữa.
Cửa Chương Đức ở phía Tây của Hoàng Thành, dành cho Hoàng hậu và các nữ nhân.Chương Đức được xây dựng vào năm1804, tuy nhiên lúc đó nó mới có cách thức đơn giản và chưa có vọng lâu.
Đến năm 1811, cửa Chương Đức được cải tạo và xây thêm phần vọng lâu bên trên, cùng đợt với 2 cửa Hiển Nhơn, Hoà Bình. Năm 1826, cửa Chương Đức được tu bổ và đến năm 1830 lại được tu bổ một lần nữa nhân dịp chuẩn bị lễ Tứ tuần Đại khánh của vua Minh Mạng. Lần cải tạo quan trọng nhất của cửa Chương Đức là vào năm 1921 thời vuaKhải Định. Trong lần này, người ta đã hạ giải hoàn toàn kết cấu gỗ của tam quan cũ và xây dựng lại trên nền cũ với quy mô lớn hơn một tam quan đồ sộ 2 tầng hoàn toàn bằng gạch, vôi vữa với hình thức trang trí đắp gắn mảnh sành sứ rất tiêu biểu của phong cách thời Khải Định.
The grounds of the Imperial City are protected by fortified ramparts 2 kilometers by 2 kilometers, and ringed by a moat. The water in the moat is routed from the Huong River (Perfume River) through a series of sluice gates. This enclosure is the Citadel (Kinh thành). Inside the Citadel is the Imperial City (Hoàng thành), with a perimeter wall some 2.5 kilometers in length. Within the Imperial City is the Purple Forbidden City (Tử cấm thành), a term similar to the Forbidden City in Beijing. Access to the innermost enclosure is restricted to the Nguyễn imperial family.[1]
The citadel was oriented to face the Huong River to the east. This was different from the Forbidden City in Beijing, which faces south. The Emperor’s palace is on the east side of the citadel, nearest the river. A second set of walls and a second moat was constructed around the Emperor’s palace. Many more palaces and gates and courtyards and gardens were subsequently added. The reigns of the last Vietnamese Emperors lasted until the mid-1900s. At the time, the Purple Forbidden City had many buildings and hundreds of rooms. It suffered from termite and cyclone damage, but was still very impressive. Many bullet holes left over from the Vietnam War can be observed on the stone walls.[1]
Một góc nhìn khác – A different perspective
Ngọ Môn, cổng chính của Hoàng thành Huế
Một góc nhìn khác – A different perspective
Kỳ Đài Cố đô Huế là di tích kiến trúc thời nhà Nguyễn nằm chính giữa mặt nam của kinh thành Huế thuộc phạm vi pháo đài Nam Chánh cũng là nơi treo cờ của triều đình.
Họa đồ Kinh thành Huế trong Đại Nam nhất thống chí
Điện Thái Hoà và khu vực bên trong Ngọ Môn
Thái Hòa Palace (Hall of Supreme Harmony) beyond the Bridge of Golden Water
Cửa Hoà Bình nằm ở phía Bắc Hoàng Thành, trên đường Đặng Thái Thân, thành phố Huế. Cửa này được xây dựng vào năm 1805,dưới thời vua Gia Long, ban đầu gọi là cửa Củng Thần. Năm Minh Mạng thứ 2, tức năm 1821, đổi tên thành cửa Địa Bình, năm 1833, lại đổi thành cửa Hoà Bình. Cửa có kiến trúc đơn giản, tam quan cổ lâu mở 3 lối đi là cửa chính và tả hữu. Cửa này trước đây dùng để vua xuất cung đi chơi, câu cá thưởng ngoạn trong thành như ở Hồ tịnh Tâm.
Hoàng Thành được xây dựng năm 1804, nhưng mãi đến năm 1833 đời vua Minh Mạng mới hoàn chỉnh toàn bộ hệ thống cung điện với khoảng 147 công trình.
Art
Việt Nam qua ống kính© , Januar 2016 . COPYRIGHT T. DO KHAC . ALLRIGHTS RESERVED
_________________________________________
References
[1] Wikipedia